Đề bài: Tả cơn mưa

Bài làm

    Chẳng giống những cơn mưa phùn nhè nhẹ, đằng đẵng ngày xuân, mùa hạ đem đến cho chúng ta những cơn mưa rào xối xả, rả rích, vội đến rồi mau đi. Cơn mưa lớn ấy tưới tắm cho vạn vật sau ban trưa nắng gắt.

    “Xào xạc... xào xạc...” Ông mặt trời vẫn tròn vàng như hòn than lơ lửng trên kia, đổ muôn tia nắng chói chang xuống mặt đất. Vậy mà chị gió chẳng biết từ đây tới đem theo làn gió man mát, xào xạc thổi. Gió thổi. Mây trên trời cao kéo về lúc một kín. Chừng mươi phút, bầu trời trắng đục bao đám mây bồng bềnh. Tôi còn nhầm tưởng bầu trời bây giờ là một chiếc chăn bông khổng lồ, êm ái. Mặt trời đã khuất sau chiếc chăn đó từ bao giờ. Một cơn mưa sắp ập đến. Chừng ai nấy hiểu điều đó nên vội vã tìm nơi trú mưa. Lòng đường, dòng người chạy xe như vội vàng hơn. Mấy cửa hàng, cửa hiệu ven đường thu dọn hàng hẳn vào trong. Mấy quán cà phê xòe những chiếc ô lớn che bàn ghế. Mấy chú chim vội cất cánh tìm lùm cây an toàn nào đó. Chỉ có những cánh chuồn chuồn là vui vẻ lượn bay khắp nơi. Chúng ngang, bay dọc rồi chao liệng khắp nơi.

    “Lộp bộp...lộp bộp...” Mưa. Mưa thật rồi! Ông trời bắt đầu hạ nhiệt nhân gian bằng cơn mưa rào. Gió thổi mạnh hơn, vù vù trên vòm lá. Cành lá như mừng vui, vươn dài hơn để đón hạt mưa. Từng hạt cứ chạm mặt lá tí tách. Mưa mỗi lúc một nặng hạt. Mưa ào ào, xối xả. Tiếng mưa rơi trên mái tôn lộp độp vang lớn. Mưa rơi thẳng xuống nền xi măng, nền nhựa như những mũi tên nhọn hoắt. Nhưng nền đường chẳng ngại mũi tên đặc biệt này, chúng càng háo hức bởi biết rằng mưa sẽ cuốn đi bụi bẩn. Đằng xa, tôi chẳng còn thấy những đám mây nữa. Ngước nhìn khung trời bây giờ chỉ thấy những hạt mưa nối tiếp nhau như một tấm mành. Bỗng, mấy tia chớp xuất hiện, vẽ lên bầu trời xám mờ kia những vệt sáng nhỏ dài. Chớp tắt lịm cũng là lúc tiếng sầm đùng đoàng kêu. Thiên lôi thật biết cách hòa nhịp cho cơn mưa lớn này. Chuồn chuồn chẳng rõ sợ thanh âm này hay sao mà trốn biệt đi đâu hết. Trên đường, người người vẫn qua lại trên những chiếc áo mưa đủ sắc màu. Mấy quán cà phê có chiếc ô lớn đông đúc hẳn lên, người nhấp ngụm trà thưởng mưa, người vội vã gõ gõ, viết viết để hoàn thành nốt công việc.

    “Líu lo...líu lo...” Mấy chú chim cất tiếng hót báo hiệu mưa tạnh. Chiếc chăn mây dần bay về cuối trời rồi khuất sau dãy núi trả lại ánh vàng rực của mặt trời. Mưa kết thúc cũng là lúc hoàng hôn dần buông. Mặt trời dệt cho đằng đông một màu đỏ rực. Sau mưa, đường phố khoác một màu áo tươi mới. Màu sơn của những ngôi nhà vẻ mới hơn, sáng hơn. Cây lá xanh tươi mỡ màng, đính trên vòm lá là muôn giọt nước mưa còn sót lại. Nắng chiều chiếu xuyên làm chúng trở nên lấp lánh. Đường lại đông đúc. Một vài người vẫn còn mặc áo mưa. Bên vệ đường, nước chảy lênh láng. Chúng nhanh chóng tìm cho mình nơi để đổ về.

    Mưa rào thật vui nhộn! Mưa chợt đến chợt đi những đã đem đến không khí dịu mát. Nhờ cơn mưa, đêm hạ này sẽ mát mẻ đi nhường nào.