Đề bài: Hãy tả ngôi trường thân yêu đã gắn bó với em trong nhiều năm qua

Bài làm

    Suốt bao năm qua, tôi thật tự hào khi được học tập, rèn luyện, sinh hoạt và vui chơi dưới mái trường “Trường Tiểu học Yên Hòa”. Mái trường đã dạy tôi biết bao bài học lí thú và lưu giữ vô vàn những kỉ niệm buồn vui. Hôm nay, tôi đi tới trường từ sớm. Ngôi trường quen thuộc hiện lên với vẻ đẹp lạ kì mà chẳng mấy khi tôi để ý.

    Cánh cổng trường tôi to lắm! Cánh cổng màu đỏ gạch sừng sững, cứ mỗi sáng lại mở ra, chào đón chúng tôi, còn buổi chiều thì nói lời tạm biệt. Bước qua cánh cổng ấy, tôi lại được gặp hai bác tùng già. Ngày nào, các bác cũng đứng ở cổng uy nghiêm như những người lính bảo vệ ngôi trường và các bạn học sinh. Sáng sớm, sân trường khá im ắng. Mọi vật như vẫn còn luyến lưu giấc ngủ đêm qua. Chỉ có ông mặt trời chẳng thể lười biếng, ông ló rạng sau đám mây trắng bồng bềnh. Mặt trời rọi muôn tia nắng mới ấm áp đánh thức cả sân trường. Lúc này, cả ngôi trường sàng bừng lên. Bao nhiêu điều tuyệt đẹp như vậy, nhưng có lẽ tôi thích nhất hai hàng cây. Cây bàng, cây bằng lăng, cây phượng,… cùng nhau che chắn cho những cô cậu học trò đang háo hức tới lớp. Mỗi cây tựa như những chiếc ô lớn đồng hành cùng các bạn học sinh. Mấy tháng nay, không hiểu sao bác bàng già cứ ủ rũ, chẳng chịu tâm sự cùng ai. Có lẽ, cái lạnh của đông đã làm bác trở nên ỉu xìu như vậy. Từng đợt gió lạnh cứ ùa về, khiến chiếc áo lông vũ của bác bàng cũng tả tơi. Sớm nay, tôi mới để ý bác bàng đã khoác trên mình chiếc áo choàng xanh non tươi tốt. Chắc chắn rằng chúng tôi lại thỏa thích vui đùa dưới bóng mát của chiếc áo đặc biệt này.

    Ông mặt trời dần vươn mình lên cao. Nắng vẫn không ngừng đùa giỡn khắp mọi nơi. Các dãy nhà được ánh nắng ghé thăm, tạo thành những bức tường mạ vàng đẹp mắt. Khung cửa sổ xanh sẫm nay cũng ngả màu, pha lẫn những vệt phai trắng. Chúng được mở tung để đón nắng, đón gió. Từ các khung cửa, thanh âm giảng bài, thanh âm đọc bài của cô trò cứ vang lên đều đặn. Dãy nhà Hiệu bộ có vẻ im ắng, các thầy cô đã lên lớp hết rồi. Dãy nhà B của các em lớp Một vang lên những tiếng đánh vần trong trẻo. Một vài cậu học trò nghịch ngợm bị cô giáo trách phạt, đứng bẽn lẽn bên khung cửa lớp. Một vài cô bé tinh nghịch, lỡ đễnh đưa đôi mắt trong veo ngó theo chú chim non đang sà xuống sân trường. Khi bác trống cất vang tiếng gọi. Mọi vật đang yên ắng dường như liền thức dậy. Các bạn học sinh chạy ra như ong vỡ tổ, khuôn mặt ai ai cũng vui tươi, hớn hở bởi đã có một ngày thật tuyệt vời ở trường.

    Năm nay là năm học cuối cấp, chúng tôi sẽ phải xa mái trường đã gắn bó bao năm, xa thầy cô, xa bè bạn, xa cả những vui buồn ngày tới lớp. Dù xa nơi này, ngôi trường sẽ mãi là gia đình thứ hai của tôi. Những ô cửa lớp, những hàng cây hay cánh cổng sừng sững sẽ mãi là những hình ảnh tuyệt đẹp trong trái tim tôi.