Đề bài: Tả một ngày mới bắt đầu ở quê em

Bài làm

    “Líu lo... líu lo... líu lo...”

    Sáng sớm, mấy chú chim ngoài vườn đã đua nhau cất bản nhạc bình minh. Quê em đều bắt đầu ngày mới bằng những thanh âm trong trẻo như vậy.

    Không khí buổi sớm mai bao giờ dịu mát. Khung cảnh vùng quê rộn vang tiếng gà, tiếng chó, tiếng lợn, tiếng con người nhưng vẫn thanh bình đến lạ…

    Tờ mờ sáng, bầu trời đã ẩn hiện giữa làn sương mỏng. Ông mặt trời chắc còn lười biếng chưa thức giấc nên cái mờ ảo bao trùm thôn xóm. Gió nhẹ lướt. Hàng cây còn đen sẫm chẳng buồn lay động. Gà đã gáy vang lừng. Gà nhảy ổ cục tác liên hồi. Đàn gà con chíp chíp kêu đói. Mấy ngôi nhà đã sáng trưng ánh đèn. Chắc hẳn, các bác nông dân dậy sớm chuẩn bị ra đồng.

    Khi ông mặt trời vươn mình khỏi lũy tre làng để hắt những tia nắng vàng tươi xuống mặt đất, làng quê tôi bỗng trở nên rộn ràng. Cây cối bừng tỉnh, ngả nghiêng theo gió. Cành lá xô vào nhau hòa nên bản nhạc rì rào riêng biệt của thiên nhiên. Gà đã ngưng gáy. Tiếng chim líu lo thay nhau hót. Xa xa, tiếng mõ trâu vang rền chuẩn bị ra đồng. Ngày mùa, làng quê tôi nhộn nhịp lắm. Người người tất tả ra đồng gặt hái. Nắng chẳng biết thương những người nông dân lam lũ, nắng làm các bác ướt đẫm mồ hôi. Nhưng khi thấy muôn bông lúa trĩu vàng, tôi mới hiểu, nắng làm lúa chín. Có lẽ vì thế mà các bác chẳng trách móc nắng, họ lại thầm ơn đất trời đã cho một mùa bội thu.

    Ngày mới đến, quê tôi như được khoác một màu áo tươi mới nhờ nắng. Những mái ngói trở nên đỏ thắm hơn, những cánh đồng vàng ươm hơn, những gương mặt tươi tắn hơn,… Màu tươi mới ấy là vẻ đẹp riêng của làng quê thân yêu này. Dù có đi xa, hình ảnh tươi đẹp chốn quê sẽ mãi in đậm trong trái tim tôi.