Đề bài: Tả một đêm trăng đẹp

Bài làm

“Lúc thì như chiếc liềm con

Khi thì giống chiếc đĩa tròn trên không.”

    Chiếc đĩa tròn ấy chính là ông trăng. Cứ độ rằm về, ông trăng lại tỏa ánh sáng vằng vặc để rọi chiếu muôn nơi. Trung thu này, đêm trăng quê tôi lại đẹp đẽ và thanh bình đến lạ.

    Đêm xuống, bóng tối dần dần bao trùm vạn vật. Trên cao, ngàn vạn vì sao tinh tú đua nhau phát sáng, vòm trời lúc này tựa như tấm thảm nhung huyền được đính vô vàn viên kim cương. Giữa tấm thảm ấy, trăng rằm kiêu hãnh tỏa sáng. Trăng tháng tám to, tròn như kết tinh của hàng ngàn hàng vạn ngôi sao xung quanh. Như biết mình đặc biệt hơn những vì sao, chị Hẳng càng thích thú gửi gắm muôn tia sáng xuống nhân gian. Muôn tia sáng tinh nghích xuyên qua vòm cây, kẽ lá, nhuộm ao hồ, cây cối, con đường, mái nhà một màu lấp lánh.

    Trời về khuya, trăng càng sáng rõ. Mặt trăng tròn vành vạnh như một chiếc mâm bạc lơ lửng giữa vòm trời. Một vài chòm mây lửng lơ phía xa chẳng cản bước được ánh sáng từ chiếc mâm bạc ấy. Trăng rằm đem đến cho quê hương tôi vẻ thanh bình, yên ả mà vô cùng lung linh, huyền diệu. Những mái nhà xanh đỏ rực chói dưới nắng nhưng hiền hòa dưới ánh trăng. Cây cối trong vườn ngả nghiêng như mừng vui bởi tưới tắm bởi ánh trăng dịu mát. Những hàng ngô, bãi mía xòe những chiếc lá, lá vờn theo gió xô vào nhau cất lên bản nhạc rì rào, rì rào. Ven sông, mấy chú ếch nhái chẳng biết từ bao giờ kêu ran những thanh âm gọi hè. Dưới bầu trời ngập đầy ánh trăng này, dòng sông Đà quê tôi đẹp đến diệu kì. Mặt sông sóng sánh những làn nước nhẹ gợn. Mỗi làn nước gợn lại đem theo những chuyển động của bóng trăng. Bóng trăng lấp lánh, dệt cho con sông này một chiếc áo choàng tuyệt đẹp. Hồi còn bé, cứ tối tối, chúng tôi lại ra bờ sông múc trăng. Chúng tôi háo hức, múc ánh trăng vàng mà chẳng thấy mặt trăng dưới lòng sông tan biến. Trăng chỉ tan ra một lúc rồi lại tròn trịa như lúc đầu. Trăng dưới làn nước biết ngả nghiêng theo làn nước, chẳng giống trăng trên cao chỉ nghiêm trang lơ lửng giữa trời.

    Cứ hẹn lại lên, ông trăng luôn đem đến cho quê tôi một cảnh đẹp như thế. Ánh trăng vằng vặc, trong trẻo như chính cái tên Hòa Bình của mảnh đất này. Ngắm trăng, tôi lại thấy yêu biết bao quê hương, đất nước mình.