Đề bài: Tả quang cảnh biển vào những ngày hè rực rỡ

Bài văn mẫu

   Lần đầu tiên được đến một vùng đất mới sẽ là lần để lại nhiều ấn tượng nhất trong lòng mỗi người. Với em cũng vậy, em không thể nào quên được nhưng cảm xúc hào hứng khi lần đầu tiên được đến bãi biển Nha Trang.

   Từ khung cửa sổ của khách sạn nơi gia đình em đang nghỉ, em thấy hiện lên trước mắt mình hình ảnh bãi cát trắng mịn, trải dài vô tận như ôm ấp lấy làn nước biển xanh mát. Em ríu rít dắt tay bố mẹ cùng ra bờ biển để được tận mắt nhìn khung cảnh tuyệt đẹp ấy. Khi bàn chân em giẫm lên cát, em có thể cảm nhận được từng hạt cát ấm, mịn li ti dưới lòng bàn chân.

   Gió biển thổi vào mát rượi, rủ theo bao nhiêu con sóng đến. Từng con sóng bạc đầu lăn tăn xô vào bờ như vuốt ve, hôn nhẹ vào bờ cát trắng. Sóng biển ở đây không ào ào, dữ dội như những bờ biển khác mà thật dịu dàng, êm ả.

   Nước biển trong xanh, mặt biển kéo dài, lan rộng lan xa mãi tận tít tắp chân trời. Dưới làn nước biển xanh biếc ấy biết ao điều lí thú đang chờ em khám phá. Có lúc em ước rằng mình là một nhà thám hiểm để có thể khám phá hết các kì quan tuyệt vời trong lòng đại dương vô tận.

   Trên mặt biển là những chiếc thuyền dạo chơi của du khách, thuyền dập dềnh lênh đênh, chuyển động theo từng nhịp sóng vỗ. Phía xa xa, là những chiếc thuyền thúng nghiêng ngả ở một góc bãi cát. Cuối bờ cát là những bãi đá đứng mạnh mẽ, kiên cường trước sóng biển dạt dào vỗ ngàn năm.

   Rặng dừa như cũng đang vui đùa trước làm gió tươi mát thổi từ biển vào. Dưới bóng dừa xanh mát nhiều du khách nằm thư giãn, ngắm biển thật thư thái thưởng thức cốc nước dừa mát lạnh. Lũ trẻ con chúng em chạy ùa ra bãi cát để nhặt vỏ sò, thật nhiều những vỏ sò có hình thù, màu sắc độc đáo. Một vài bạn nhỏ lại háo hức rủ nhau xây lâu đài cát, cứ xây gần hoàn thành thì những làn sóng tinh nghịch lại ùa vào khiến tòa lâu đài sụp đổ. Chúng tiếc nuối rồi lại kiên trì xây tiếp.

   Em và gia đình rủ nhau ra tăm biển, nước biển mát lạnh, đùa giỡn với chúng em. Phía bên kia là một nhóm các anh chị, cô chú cùng nhau chơi bóng chuyền. Tiếng nói cười, nô đùa trên bãi biển hòa cùng tiếng sóng dạt dào. Rồi thời gian vui chơi cũng đã kết thức, bố mẹ đã gọi em về để nghỉ ngơi. Em tiếc nuối trở về phòng nghỉ, từ đây vẫn có thể nhìn ra phía biển. Ánh hoàng hôn buông chỉ nhìn thấy bóng người ngược nắng nô đùa. Biển chuyển từ xanh biếc sang đỏ cam. Mặt trời chiếu những tia nắng cuối cùng xuống mặt biển rồi dần dần lặn xuống.

   Em ước gì mình có thể ở mãi nơi này để tận hưởng vể đẹp kì diệu của nó. Khi em trở về, em nuối tiếc mãi, ngoái nhìn lại em thấy những chiếc lá dừa như cũng đu đưa, vẫy chào em trở về nhà.