Đề bài: Tả quang cảnh mặt trời mọc trên biển

Bài văn mẫu

   Em ở miền núi nên từ nhỏ chưa từng được tận mắt thấy biển. Lần đầu tiên được ngắm cảnh biển lúc bình minh quả thật là lần khiến em cảm thấy ấn tượng nhất. Em không thế nào quên được cảnh tượng tuyệt đẹp đó.

   Lần ấy, nhân dịp nghỉ hè bố mẹ em cho em đi du lịch để nghỉ ngơi. Sáng sớm cả gia đình rủ nhau dậy thật sớm để ngắm cảnh mặt trời mọc. Buổi sáng, gió nhè nhẹ thổi hơi mát từ biển vào. Trời tang tảng sáng, phía xa xa chân trời là những tia sáng phơn phớt hồng. Đó là dấu hiệu cho thấy mặt trời sắp nhô lên. Cuối cùng em cũng đã được ngắm mặt trời mọc. Nửa hình cầu xuất hiện rồi dần nhô lên, chỉ trong vòng 10 phút nó đã xuất hiện tròn đầy như trôi dập dềnh trên mặt nước. Chưa bao giờ mặt trời trước mắt em lại to tròn và có thể nhìn rõ như vậy. Trông nó giống hệt lòng đỏ trứng gà. Mặt trời trên quê em lúc mới lên đã chói chang nên em chưa bao giờ có thể nhìn ngắm mặt trời lâu như vậy. Lúc này mặt trời thật hiền dịu, nhẹ nhàng.

   Mặt trời giống như một viên ngọc khổng lồ vừa xuất hiện từ dưới lòng đại dương sâu thẳm. Xung quanh mặt trời tỏa ra thứ ánh sáng hồng hồng, đỏ cam. Thứ ánh sáng tuyệt đẹp ấy đang chiếu dọi xuống mặt biển khiến toàn bộ khung cảnh càng lung linh huyền ảo hơn. Phía xa xa trên mặt biển là bóng của những chiếc thuyền đánh cá. Em cảm tưởng như nếu ngồi trên chiếc thuyền đó sẽ có thể đưa tay chạm được tay vào mặt trời ấm áp.

   Rồi cứ thế, mặt trời dần dần lên cao, tỏa ra ánh nắng ấp áp. Cảnh vật như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Những chiếc thuyền đánh cá nằm im trên bến cũng đu đưa nhè nhè theo sóng biến như vẫn còn ngái ngủ. Mặt trời như đánh thức hàng dừa thức dậy, đánh thức đàn hải âu tung cánh bay. Từng con sóng lăn tăn nhè nhẹ vỗ vào bờ cát và cất tiếng hát dịu êm. Vài ngọn sóng tinh nghịch vỗ vào các vách đá tạo ra những âm thanh thật vui tai. Tiếng gió rì rào như hòa chung vào bản nhạc cùng những con sóng.

   Gió từ biển thổi vào mang theo hương vị mặn mòi của biển cả, mang theo hơi nước mát lạnh. Em thấy gió như muốn nô đùa cùng mình. Phía xa là từng nhóm người cũng ngồi ngắm biển, ngồi tựa vào nhau trong bình minh lặng lẽ. Bầu trời như cao và xanh hơn, những người dân chài lưới đã nô nức trở về sau một đêm đánh cá trên biển. Vậy là nhịp sống sôi động đã trở lại.

   Em sẽ không bao giờ quên được khung cảnh bình yên ấy, không bao giờ quên được cảm giác ấm áp của ánh nắng buổi sớm, cảm giác trong lành của làn gió từ biển khơi.