Đề bài: Nếu cần nói đến vẻ đẹp tiêu biểu của quê hương (hoặc địa phương em đang ở) thì em sẽ nói những gì?

Bài văn mẫu

   Làng Xuân Phương quê em là một làng lớn nằm ven sông Hồng, chạy dài theo con đê sừng sững từ bao đời nay ngăn nước lũ. Để bảo vệ mùa màng. Bây giờ đã là tháng năm, mọi người đang gấp rút chuẩn bị cho mùa gặt. Mới tang tảng sáng, đường làng đã rậm rịch bước chân. Em và mẹ hoà vào dòng người hối hả ra đồng thăm lúa.

   Cánh đồng làng em rộng lắm, thẳng cánh cò bay, trông xa như một tấm thảm khổng lồ. Gió sớm nhè nhẹ, cả đồng lúa nhấp nhô gợn sóng. Thỉnh thoảng, một con chim hốt hoảng bay vụt lên cao. Đó là những con chim vì mê mải tìm mồi nên đã phải ngủ qua đêm trong ruộng lúa. Thoang thoảng hương lúa ngọt ngào. Có lẽ ruộng nếp nhà ai chín sớm. Mùi thơm gợi nhớ tới món cốm bà nội em thường làm vào dịp Tết Trung thu.

   Bước qua chiếc cầu nhỏ bắc ngang dòng mương, những thửa ruộng đầy lùm như mâm xôi đã nằm trong tầm mắt. Thửa này màu vàng ươm, chờ tay người gặt. Thửa kia vàng nhạt pha chút xanh xanh. Khoảng nửa tháng nữa lúa mới chín rộ...

   Mặt trời lên toả ánh nắng rực rỡ, lấp lánh trên những giọt sương đọng trên lá lúa. Suốt mấy tháng ròng, rễ cần cù hút chất màu mỡ trong đất nuôi cây; để giờ đây, những bông lúa uốn câu, nặng trĩu hạt vàng, đem lại niềm vui và hi vọng cho những người nông dân vất vả một nắng hai sương. Em nâng niu nhành lúa trên tay, thấm thìa công lao của cha, của mẹ.

   Đây đó trên cánh đồng nhấp nhô nón trắng của các bà, các chị đang lúi húi tháo nước ra để đất ruộng khô, nay mai dễ gặt. Tiếng trò chuyện râm ran biểu lộ niềm vui của mọi người trước một vụ mùa chắc chắn bội thu.

   Đã gần trưa, mẹ con em cùng đoàn người trở về làng. Dưới gốc cây đa cổ thụ, dưới bóng mát của những luỹ tre, trâu bò đang nằm nhai lại. Văng vẳng trên cao, tiếng sáo diều vi vu gợi không khí êm ả, thanh bình. Em tin rằng sau vụ lúa này, nhiều ngôi nhà ngói mới sẽ mọc lên, thay thế những mái tranh cũ kĩ. Khung cảnh quê hương em chắc chắn sẽ ngày càng tươi đẹp.