Đề bài: Tả một người thân trong gia đình em

Bài làm

Tả em bé

    Gia đình tôi có ba chị em: chị Gấu, em Bo và tôi. Hai chị em tôi đã lớn thì mẹ mới sinh thêm em bé. Bởi tôi đang là cô em út được mọi người cưng chiều hết mực nên tôi chẳng hề mừng vui khi Bo xuất hiện. Năm nay, em gần ba tuổi. Mỗi chiều muộn, tôi đều phải trông em để mẹ nấu cơm.

    Em Bo mập mạp lắm! Cả đôi chân hay hai tay của em đều mập mạp tạo nên những ngấn tròn như đeo vòng. Khuôn mặt của em tròn trịa, mũm mĩm. Mỗi khi ai đó tới nhà, họ đều muốn cựng nựng đôi má bầu bĩnh, hồng hào của em. Mùa đông, đôi má ấy càng ửng hồng như chẳng hề bị lạnh. Mẹ bảo do da các em bé trắng trẻo, căng mọng dễ bị nẻ, trời ấm lên rồi sẽ khỏi. Tóc em Bo được bố cắt đầu húi cua ngắn tũn. Em thích thú cứ đưa tay lên sờ đầu. Chắc em cảm thấy êm tay nên cười tít mắt. Đôi mắt to tròn mỗi khi cười cứ híp lại. Mắt em Bo đen láy chẳng khác nào hai hạt cườm nho nhỏ.

    Một hôm, khi mẹ vào bếp, tôi trông em. Hôm đó em bị sổ mũi. Chiếc mũi tron tròn, nhỏ xíu của em cứ ươn ướt. Tôi lau mũi cho em rồi để em chơi dưới sàn. Tôi ngồi vào bàn học để vẽ tranh minh họa môn khoa học. Hồi lâu, em chơi chán nên cứ chạy sang làm phiền tôi. Tôi bực quá, quát em. Em im lặng rồi mếu máo. Em chẳng gào khóc như mọi khi mà chỉ mếu máo, khuôn mặt giàn giụa nước. Rồi em lặng lẽ về chỗ đồ chơi ban nãy. Bỗng dưng tôi thấy có lỗi và thương em đến lạ. Tôi bèn vẽ bức tranh có hình em với gương mặt cười tít mắt. Em nhìn bức tranh cười khúc khích, đòi bút để vẽ. Em vẽ mấy nét nguệch ngoạc thành hình người cũng đang cười. Em bảo đây là chị Bee. Tôi bèn ôm em vào lòng.

    Từ hôm đó, tôi yêu Bo nhiều hơn. Trong nhà lúc nào cũng vang rộn tiếng cười đùa của chị em tôi. Mỗi lần viết thư cho chị gái, tôi đều kể cho chị nghe những điều đáng yêu của em ấy. Tôi cảm thấy thật may mắn khi có một cậu em trai kháu khỉnh, ngoan ngoãn như Bo.