Chuyên mục: Văn tả người

Đề bài: Tả một người có hành động và ngoại hình khác thường.

Bài văn mẫu

    Chiến tranh đã lùi xa nhưng những đau thương và mất mát của nó thì còn mãi. Một trong những nỗi đau mà chiến tranh để lại còn cho đến hôm nay chính là những nạn nhân chất độc màu da cam. Ở quê em cũng có rất nhiều bị nhiễm chất độc màu da cam, trong đó có bác Lan – người mà em rất thân thiết và gần gũi.

    Bác Lan năm nay đã ngoài năm mươi nhưng trông vẫn còn rất trẻ. Có lẽ bởi bác chỉ cao bằng một học sinh lớp 4. Khuôn mặt bác có những vết chàm màu đen lốm đốm. Khuôn miệng không cân đối nhưng lúc nào cũng nở một nụ cười thật tươi. Dáng đi của bác không được thẳng như người bình thường vì cái lưng có những phần thịt u lên. Đôi bàn tay và đôi bàn chân đều có sáu ngón. Các ngón đều ngắn và có những ngón bị dính vào nhau.

    Tuy có ngoại hình khác thường nhưng chẳng bao giờ thấy bác Lan buồn hay tự ti. Bác sống rất chan hòa với mọi người xung quanh và ai cũng yêu mến bác. Bác tích cực tham gia các hoạt động xã hội của thôn xóm. Đặc biệt bác có một giọng hát ấm áp, mượt mà. Mỗi khi bác cất lên tiếng hát thì ai cũng phải chăm chú lắng nghe. Bác Lan thuộc nhiều truyện cổ tích lắm. Mỗi lần sang chơi bác lại kể cho em biết bao câu chuyện. Cả một thế giới thần tiên hiện ra qua lời kể ngọt ngào của bác.

    Có lần sang chơi nhà bác, em thấy rất đông người ở đó. Khi lại gần em nhìn thấy bác Lan chân tay co quắp, miệng sùi bọt trắng. Em chạy về hỏi mẹ, mẹ nói bác bị vậy là do di chứng của chiến tranh để lại. Ngày xưa bố của bác tham gia kháng chiến chống Mĩ đã bị nhiễm chất độc màu da cam. Nghe mẹ kể trong lòng em dâng lên niềm xúc động nghẹn ngào. Em thương bác Lan và căm ghét sự tàn khốc của những cuộc chiến tranh.

    Em rất yêu quý bác Lan. Mỗi ngày em đều sang chơi nhà bác, nghe bác hát và kể những câu chuyện cổ tích li kì, hấp dẫn. Em mong bác và những người như bác luôn sống mạnh khỏe, yêu đời.