Đề bài: Tả một giàn dây leo

Bài làm

GIÀN MƯỚP

    Quê tôi ở vùng ngoại thành. Mỗi cuối tuần về đó, tôi lại được sống trong không khí thanh bình, trong lành cùng vườn hoa cây trái. Nhà bà tôi có một giàn mướp vô cùng xanh tốt. Ai ai cũng phải để mắt ngắm nhìn.

    Nhìn giàn mướp, tôi luôn nghĩ ngay đến một tấm thảm xanh thần kì trong mấy câu chuyện cổ tích. Tấm thảm đặc biệt này được nâng đỡ cố định bởi những thanh gỗ, tre. Những thanh cây được đóng chắc chắn xuống đất, nâng những thanh cây ngang dọc đan xen phía trên. Người ta đã khéo léo đặt mấy cái cọc nghiêng để dây mướp leo theo cọc lên phía trên giàn. Bà tôi bảo, hồi đầu, giàn mướp chỉ là mấy cái nụ cây bé xíu. Nhưng mướp lớn nhanh lắm, chẳng mấy chốc, chúng đã mọc dài những dây là dây. Từng dây mướp to chừng ngón tay, mọc chằng chịt, đan lẫn vào nhau. Có những dây mọc vươn dài lên tận tường nhà. Chúng bám chắc vào tường bởi nhờ những cọng dây tua rua, nho nhỏ. Lá mướp như một lá xoan đào khổng lồ. Chúng có những mép lá mọc dài tạo thành hình bàn tay kì thú. Giống những loài cây dây leo khác, lá mướp thô ráp với những chiếc lông tơ nhỏ xíu, trăng trắng trên bề mặt. Mấy lá non mịn hơn, xanh tươi mỡ màng. Hoa mướp đẹp lắm! Chẳng rõ có phải nắng hè thu mình vào cánh hoa mướp hay không mà chúng lại vàng tươi đến thế. Hoa mướp lại còn giấu trong mình mùi hương dìu dịu, thanh mát. Ban đầu, hoa mướp nở rộ từng bông. Khi hoa tàn dần cũng là lúc quả mướp đã dài chừng một gang tay. Giàn mướp rất sai quả. Quả im lìm nằm ngang trên giàn, quả lúc lỉu vươn xuống phía dưới. Suốt mùa hè, mướp cứ thay nhau ra hoa, kết quả. Chẳng mấy chốc, giàn mướp nhà bà tôi đã đầy quả. Quả mướp dài ngắn khác nhau, cùng một màu xanh non. Ong bướm đua nhau kéo tới dạo chơi trên giàn mướp.

    Tôi thích ăn canh mướp bởi vị ngòn ngọt, thơm thơm của nó. “Tấm thảm xanh” nhà bà tôi chẳng có những phép nhiệm màu nhưng đem đến cho gia đình tôi những món ăn thơm ngon, bổ dưỡng. Giàn mướp xanh với muôn hoa vàng, muôn quả ngọt sẽ mãi là một hình ảnh tươi đẹp về nhà bà, về quê hương của tôi.