Chuyên mục: Văn tả cảnh

Đề bài: Tả con đường từ nhà đến trường.

Bài văn mẫu

    Trước đây, mỗi ngày đi học em đều đi qua con đường nhỏ trong làng. Con đường giống như người bạn đồng hành cùng em tới trường. Tuy nó không rộng lớn, ồn ào, nhộn nhịp nhưng lại rất yên bình, tràn ngập hơi thở của cuộc sống đồng quê.

    Con đường làng quanh co, uốn lượn. Dù chỉ là con đường đất đỏ nhưng luôn sạch sẽ. Hai bên đường xanh xanh lũy tre, cứ đến mùa hè là lại rợp bóng mát và thơm mùi trái cây chín của những vườn hoa quả ven đường. Bề mặt con đường đỏ rực màu đất, có chút lồi lõm do những trận mưa. Đi trên con đường có thể nhìn thấy những căn nhà nhỏ khang trang. Xa xa là cánh đồng lúa chín vàng óng như những tấm thảm rực rỡ. Con đường đã ôm ấp, bảo vệ sự bình yên cho ngôi làng nhỏ.

    Chiều chiều, đến giờ tan học, con đường làng lại đầy ắp tiếng cười, tiếng nói ồn ào của các bạn học sinh. Hầu hết học sinh trong xã đều đi bộ qua đây vì ít xe cộ đi lại nên rất an toàn. Những âm thanh của cuộc sống lao động cũng được vang vọng trên con đường này. Dưới từng khóm tre già, người lao động lại dừng chân nghỉ ngơi. Những giọt mồ hôi đầm đìa trên khuôn mặt, ướt hết cả lưng áo. Cơn gió mát lành xua tan những vất cả, nhọc nhằn. Họ cùng nhau trò chuyện, nói cười vui vẻ. Con đường nhỏ chẳng lúc nào thiếu vắng bước chân người và những tiếng nói, tiếng cười rộn ràng, huyên náo.

    Đi trên con đường làng đất đỏ lòng em ngập tràn niềm vui và kỉ niệm. Em vẫn nhớ như in ngày đầu tiên mẹ dắt tay em tới trường trên con đường ấy. Những hồi hộp, lo lắng in hằn trên từng dấu chân. Sẽ chẳng bao giờ em có thể quên được cảm xúc đầu tiên đó.

    Giờ đây, con đường đất đỏ không còn nữa mà được thay thế bằng con đường nhựa rộng lớn và mịn màng. Nhưng con đường đất thân quen mãi khắc sâu và tâm trí em. Đó là nơi lưu giữ những bước chân đầu tiên khi em cắp sách tới trường.