Chuyên mục: Văn mẫu Viết bài làm văn số 2: Nghị luận xã hội

Đề bài: Trình bày quan niệm của anh chị về vấn đề sống vô cảm

Bài văn mẫu

    Beetoven đã từng nói rằng: “Trong cuộc sống không có cái gì cao quý và tốt đẹp hơn là đem hạnh phúc cho người khác”. Đó quả là một lối sống đẹp, vị tha và sẵn sàng hi sinh cho người khác. Nhưng hiện nay có một thực trạng vô cùng đáng buồn đó là lối sống vô cảm, thờ ơ với niềm đau, nỗi buồn, với cái xấu. Đây quả thực là tình trạng đáng báo động và nó như một căn bệnh dịch lan tỏa ngày càng nhanh trong xã hội.

    Vô cảm tức là sự thờ ơ, dửng dưng, không có cảm xúc với bất cứ sự vật, hiện tượng và vấn đề xã hội xảy ra xung quanh. Họ thờ ơ, không quan tâm chia sẻ niềm vui, nỗi buồn với những người quanh mình. Họ vô tâm trước lợi ích của cộng đồng và đôi khi thờ ơ với chính tình cảm, tương lai của chính mình. Sự vô cảm này cũng chính là biểu hiện của sự sa đọa về đạo đức, xuống cấp về nhân cách của con người. Đây là một lối sống tệ hại, đáng phê phán, lên án.

    Lối sống vô cảm ngày càng trở nên phổ biến ở trong xã hội. Nó diễn ra ở khắp mọi nơi, mọi không gian và thời gian. Lối sống này tập trung nhiều nhất ở tầng lớp thanh niên, thế hệ mần nong của tương lai đất nước. Những người sống vô cảm thường vô tâm trước cái xấu, cái ác đang hoành hành, diễn ra trước mắt họ. Nếu họ vô tình nhìn thấy một người bị móc túi nơi công cộng, họ sẵn sàng ngó lơ, mặc kệ người bị hại, mặc kệ cái ác tung hoành. Với họ an toàn vẫn là trên hết, hơn thế nữa, việc người kia bị mất mát về tài sản cũng chẳng hề can hệ đến họ, bởi vậy họ dửng dưng đi qua.

    Người sống vô cảm khi gặp những người có hoàn cảnh khó khăn, bất hạnh thường làm ngơ, không quan tâm, đếm xỉa. Chắc hẳn hiện nay các bạn đã được xem rất nhiều video trên mạng xã hội, khi nhìn thấy người có ý định tự tử họ không cứu giúp khuyên ngăn mà lấy những chiếc điện thoại thông minh, ghi hình phát trực tiếp để “câu like” hay thấy những người bị tai nạn, họ cũng có những hành động tương tự. Quả thực, vô cùng đau lòng và xót xa khi tình trạng xuống cấp về đạo đức và lối sống lại nghiêm trọng đến như vậy.

    Không chỉ vậy, người sống vô cảm còn chỉ biết “nhận” của người khác chứ không biết “cho” đi. Họ chỉ luôn nghĩ về những lợi ích mà bản thân, họ không mảy may quan tâm đến lợi ích của cộng đồng. Lợi ích của bản thân là mục đích tối thượng mà họ hướng đến. Bởi vậy, đôi khi những người này bất chấp thủ đoạn, bằng mọi giá để đạt được nguyện vọng của chính mình.

    Ngoài ra, người vô cảm thường sống lạnh nhạt, thờ ơ với những người xung quanh: cha mẹ, bạn bè, hàng xóm. Họ luôn muốn thu mình vào vỏ ốc chật hẹp, lười giao tiếp. Niềm vui với họ là được ở một mình, làm việc một mình. Họ ngại chia sẻ, yêu thương, không muốn gắn bó với bất cứ ai.

    Có rất nhiều nguyên nhân khác nhau dẫn đến lối sống vô cảm ngày càng trở nên phổ biến. Đầu tiên phải kể đến là sự phát triển của nền kinh tế thị trường, với tư tưởng thực dụng ngày càng ăn sâu, bám rễ vào tư tưởng của con người. Thương trường như chiến trường, con người ta phải cạnh tranh khốc liệt để sinh tồn bởi vậy họ bất chấp thủ đoạn để được thành công, không quan tâm đến nghĩa tình bạn bè, đồng nghiệp. Thứ hai, có thể kể đến là những hạn chế trong giáo dục. Hệ thống giáo dục dường như nặng nề, thiên về dạy kiến thức hơn là dạy về đạo đức. Đối với mỗi chúng ta, đầu tiên phải là một người tốt trước khi trở thành một người giỏi. Sự lệch lạc này cũng khiến cho căn bệnh vô cảm ngày càng trở nên nhiều hơn. Bên cạnh đó là sự chiều chuộng của bậc cha mẹ, phụ huynh chiều con quá mức. Đáp ứng mọi yêu cầu của con, có những hành xử thiếu đúng đắn khiến đứa trẻ nảy sinh tính ích kỉ, không biết quan tâm, sẻ chia với những người xung quanh. Và cuối cùng là do chính bản thân mỗi người, không có đầy đủ kĩ năng, kinh nghiệm sống, sống ích kỉ, kĩ năng ứng xử, giao tiếp kém. Sống vị kỉ thiếu tình yêu thương với những người xung quanh.

    Lối sống vô cảm đã để lại những hậu quả khôn lường với xã hội. Hãy thử tưởng tượng một xã hội chỉ toàn người vô cảm thì xã hội ấy sẽ ra sao khi cái xấu, cái ác sẽ lên ngôi và thống trị. Cuộc sống khi thiếu đi tình thương yêu các giá trị nhân văn tốt đẹp sẽ đảo lộn, bị triệt tiêu hoàn toàn. Đó quả là một viễn cảnh không ai muốn trở thành hiện thực song nếu căn bệnh này vẫn còn thì viễn cảnh kia trong tương lai sẽ trở thành sự thật.

    Nhưng không phải là không có cách để khắc phục tình trạng trên. Ngay từ bây giờ hãy tạo nên một môi trường sống đầy tình yêu thương, mọi người luôn quan tâm, chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau. Hệ thống giáo dục không chỉ hướng đến đào tạo những con người tài giỏi mà còn phải để học sinh trước hết là những công dân có đạo đức, nhân cách. Lên án, phê phán những kẻ sống thờ ơ, chỉ biết đến lợi ích cá nhân.

    Đối với mỗi học sinh chúng ta cần ra sức tu dưỡng nhân cách và đạo đức để trở thành con người tốt của xã hội. Sống hòa đồng, yêu thương và san sẻ với những người xung quanh. Có một trái tim rộng mở biết đồng cảm với những nỗi đau, nỗi bất hạnh của mọi người.

    Sống vô cảm là lối sống sai trái, lệch lạc và ẩn chứa đầy nguy hiểm đối với xã hội. Bản thân mỗi người cần xây dựng lối sống lành mạnh, tích cực, sống hòa đồng và yêu thương những người xung quanh. Sống trong tình yêu thương và bằng tình yêu thương xã hội này sẽ ngày một trở nên tốt đẹp hơn.